Thông thường, các nơi vui chơi trong công viên giải trí được sắp xếp theo chiều kim đồng hồ dựa trên xếp hạng độ khó và dễ.
Độ khó và dễ ở đây, phần lớn được phân loại theo tâm lý của du khách.
Nói chung, những trò chơi như nhà ma chỉ có thể được coi là món khai vị trong công viên giải trí.
Còn về "món chính" trong công viên, thường được bắt đầu từ trò "vòng quay ngựa gỗ".
Lưu Duyệt, cô bé nhỏ tuổi nhất và có tâm hồn thiếu nữ nhất tại khu công viên đã bị mê hoặc bởi vòng đu ngựa gỗ. Đến cả hai người lớn như Ôn Dương và Kiều Mộ Quân cũng không thể chống lại sức hấp dẫn đến từ những con ngựa đầy màu sắc sặc sỡ.
Hai người lớn một người bé lập tức dừng chân tại chỗ, sau đó đồng loạt quay đầu lại nhìn những người bên cạnh.
Ôn Dương bắt chước cô bé, giơ tay chỉ vào vòng quay ngựa gỗ.
Giọng nói bập bẹ dễ thương của cô bé, Ôn Dương cũng bắt chước theo luôn.
"Con muốn cưỡi ngựa gỗ ~"
"Tôi cũng muốn cưỡi ngựa gỗ ~"
Kiều Mộ Quân cười phá lên.
Được thôi, có Ôn Dương ở đây, Kiều cô nương không cần nói lời gây "ghê tởm" với những người xung quanh nữa.
Ôn Dương vừa nói xong, tất cả mọi người xung quanh đều run lên.
Run lên, đương nhiên là do nổi da gà.
Trương Lộ Chi và Trần Phi trêu chọc Ôn Dương:
"Đại ca, dù chị có tâm hồn thiếu nữ cũng không thể ghê tởm đến vậy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097123/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.