Tình yêu của tôi
......
Sau khi cô y tá rời khỏi ký túc xá của Trung tâm Cấp cứu, chủ nhà dựa người vào bên cửa, bỗng dưng cười tủm tỉm.
Môi trên của Giản Mộc Tư vẽ theo các đường vân nơi môi dưới.
Từ đầu lưỡi đến trái tim, từ đuôi mắt đến đôi mày, đều được bao bọc trong thứ siro ngọt ngào nhất trên thế giới.
Cô nhấn mạnh với chính mình:
"Người nhà tôi."
Rồi lại cười:
"Người nhà tôi?"
Cuối cùng, cô thẳng thắn nói ra cách xưng cô mà cô mong muốn nhất trong lòng:
"Người yêu tôi~"
Tình yêu của tôi - Ôn Dương.
......
Cả ngày hôm nay Giản Mộc Tư rất bận rộn.
Ban ngày nấn ná lại bên người yêu trong phòng ICU, đến đêm thì nghiêm túc gõ bàn phím máy tính cạch cạch.
Ngay từ ngày đầu Ôn Dương bị thương, Giản Mộc Tư đã xin từ chức với Minh Lạp, người vội chạy đến bệnh viện sau khi biết tin.
Bây giờ Ôn Dương đã tỉnh, việc chính thức rời khỏi Trung tâm Cấp cứu cũng nằm trong kế hoạch của cô.
Nói đúng ra, Giản Mộc Tư không phải người của Trung tâm Cấp cứu.
Trong hơn một năm qua, cô giống như một sứ giả được phái đến giúp cải thiện tinh thần của những chiến sĩ trong Trung tâm Cấp cứu.
Người có kỹ năng chuyên môn xuất sắc như bác sĩ Giản cùng những "lão làng" trong Trung tâm Cấp cứu khác đã dẫn dắt Trung tâm Cấp cứu ngày càng phát triển.
Trong hơn một năm qua, Giản Mộc Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3096945/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.