Tâm trạng của em không quan trọng
......
Bữa trưa do Ôn Quốc Đông và Lâm Nguyệt Thanh mang tới đều là cho Giản Mộc Tư.
Ôn Dương vừa được chuyển ra khỏi phòng ICU, vẫn gặp khó khăn khi nhai nuốt những loại thức ăn thông thường.
Thức ăn lỏng vẫn là nguồn dinh dưỡng chính của nàng trong thời gian hồi phục.
Hai bên gia đình đều chuẩn bị bữa trưa cho cùng một người trông bên giường bệnh...
Ôn Quốc Đông thấy hơi ngại khi gặp mặt Lâm Nguyệt Thanh.
Người ta đem cơm trưa cho con gái nhà người ta, còn ông là gì mà có cửa?
Từng tung hoành trên mặt trận chống ma tuý và làm mưa làm gió trên lĩnh vực kinh doanh là vậy, nhưng lúc này Ôn Quốc Đông lại gãi đầu xấu hổ.
Vào phòng bệnh, đứng cũng không yên, ngồi cũng không xong, chỉ muốn nhét cái hộp giữ nhiệt trên tay vào khe nứt của sàn nhà.
Nếu trong phòng bệnh VIP có khe nứt thật, ông thực sự sẽ làm vậy.
Lâm Nguyệt Thanh rời khỏi phòng bệnh sau khi đặt hộp giữ nhiệt lên đầu giường, Ôn Quốc Đông cũng làm theo Lâm Nguyệt Thanh, đặt chiếc phích lên đầu giường dành cho người nhà bệnh nhân ngay gần đó.
Giản Mộc Tư gật đầu chào hỏi với Ôn Quốc Đông, Ôn Quốc Đông cũng gật đầu với khuôn mặt đỏ ửng.
Khi Ôn Quốc Đông còn chưa thoát khỏi tình trạng xấu hổ, ông bỗng nhìn thấy Lâm Nguyệt Thanh đang đợi ở cửa phòng bệnh.
Sau tai nạn của Ôn Dương, Ôn Quốc Đông đã lần lượt quen biết ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3096943/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.