Bởi vì hôm trước đã nói chỉ nghỉ ngơi một ngày, nên ngày hôm sau Vân Thiệu Thần lo lắng bao nhiêu, vẫn nhịn xuống không ngăn cản Đoàn Duệ Thanh sáng sớm rời nhà đi làm.
Đoàn Duệ Thanh thấy Vân Thiệu Thần vẫn luôn cau mày, liền lôi kéo anh nói: “Anh, anh yên tâm đi, em sẽ tự chăm sóc bản thân.”
Vân Thiệu Thần kéo đứa nhỏ sát lại, kiểm tra lại băng gạc, hỏi: “Muốn mua nón đội lên không?”
“Được, lúc đi làm em sẽ mua.” Đoàn Duệ Thanh trả lời.
Vẫn rất lo lắng nhưng Vân Thiệu Thần cũng không nhiều lời, vỗ vỗ bờ vai cậu nói: “Đi thôi.”
“Dạ.” Đoàn Duệ Thanh mỉm cười gật đầu.
Do cấp trên nói có nhân vật lớn đến đây, cho nên đối với lãnh đạo thành phố, hay người đứng đầu khách sạn đều để ý kỹ càng. Trước khi bọn họ đến mấy ngày, toàn bộ khách sạn đều triển khai tổng vệ sinh.
Đoàn Duệ Thanh bởi vì vết thương còn chưa khỏi hẳn, Khang Ninh Huy cũng không để cậu tham dự vào, mà để cậu tiếp tục ở văn phòng xử lý văn kiện.
Nhờ vào đợt trước tặng trà cho mọi người, Đoàn Duệ Thanh ở khách sạn cũng được mọi người yêu thích hơn, Khang Ninh Huy cũng hỏi thăm cậu có thể đưa đến cho y nữa không, theo như giá thị trường bán lại cho y cũng được.
Khang Ninh Huy thích uống trà, nhiều bạn bè của y cũng cùng chung sở thích này, y muốn mua trà của Đoàn Duệ Thanh, cũng là muốn đem tặng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ho-khong-de-nuoi/2246043/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.