Sáng sớm hôm sau, khi ánh nắng chiếu thẳng vào mặt, tôi mới khó khăn mở mắt.
Nhìn sang một bên thấy thằng em họ của tôi đang bưng bát cháo, nhìn tôi chằm chằm.
“Chị, ăn cháo nè”
Tôi đưa tay lên xoa xoa mái tóc bù xù của mình: “Chị còn chưa tắm nữa, em làm gì mới sáng sớm mà đứng đầu giường chị vậy?”
Thằng bé đi lại ngồi cạnh giường tôi với vẻ mặt hiếu kì hỏi tôi: “ Chị, hôm qua là anh Phó đưa chị về, vậy là hôm qua hai người ở bên nhau đúng hông?”
Tôi không sao nói rõ được: “ Người ta có ở bên nhau hay không thì có liên quan gì đến em, em quan tâm làm cái gì?”
“ Em chỉ hỏi thôi mà.”
Tôi khó chịu liếc nó một cái, "Thôi đi ra ngoài đi."
12.
Sau khi bày tỏ tình cảm với nhau, mối quan hệ của chúng tôi cũng không có qua nhiều thay đổi.
Vẫn như trước đây, mỗi ngày chỉ chơi game nửa tiếng, thỉnh thoảng thì gặp nhau.
Anh cho tôi đủ thời gian để tập trung chuẩn bị tốt nghiệp.
[Vài tháng sau]
Vài ngày trước khi kết thúc môn biện luận, bỗng nhiên cô gái lúc trước tự xưng là vợ chưa cưới của Phó Kỳ đến tìm tôi, còn chặn đường tôi.
Lúc đó Phó Kỳ đã đi sang bên cạnh để mua trà sữa, cũng không biết cô ấy đã đợi ở đây từ bao giờ, tôi chỉ biết là hiện tại cô ấy va vào tôi, còn đang đứng trước mặt tôi làm ầm lên: “ Cô khôn hồn thì tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ho-an-cap-anh-toi-hen-ho-qua-mang/2972994/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.