Sáng hôm sau nó dậy rất sớm. Phải nói hôm nay tâm trạng của nó vô cùng tốt.
Hôm nay là 1 ngày chủ nhật. Một ngày đẹp trời, ánh nắng sáng sớm nhè nhẹ đủ làm người ta cảm thấy dễ chịu vô cùng. Sương sớm chưa tan vẫn hơi se lạnh, những ngày
mùa thu đẹp đẽ, cảnh lá rụng bên đường, cảnh cắp sách tới trường kỉ niệm man mác của 10 năm trước cứ từ từ ùa về trong kí ức không tránh khỏi những xúc động mãnh
liệt. Đúng vậy..................
-------------------------------------------------------------------
Tự truyện của nó ToT
Nhiều khi thấy lòng như có gió lùa, mây mỏng trôi không hạn định. Hoang vắng, mênh mông. Nửa muốn lấp đầy hanh hao, nửa muốn trôi lênh đênh tháng ngày để hương tháng tám
mang những nỗi nhớ sang mùa, không ồn ào mà nhẹ nhàng cùng cơn gió mùa thu se sẽ. Nửa muốn thu cho gác nhẹ nỗi niềm lên những chiếc lá vàng úa. Tháng 8 mùa những
thương nhớ, mùa của những con người nặng tình.
Tôi thường nghe nói màu thu là mùa đẹp nhất trong năm. Mùa của vẽ đẹp Hà Nội lên ngôi : "Hà nội mùa thu..cây cơm nguội vàng.. cây bàng lá đỏ...nằm kề bên nhau, phố xưa nhà
cổ ...mái ngói thâm nâu. Hà nội mùa thu...mùa thu Hà nội ! mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về ...thơm bàn tay nhỏ..cốm xưa vỉa hè......thơm bước chân
qua! Chiều thu hồ tây... mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi, chiều thu thương nhớ ...bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời. Hà nội mùa thu đi giữa mọi người,lòng như thầm hỏi: Tôi
đành nhớ ai? Sẽ có một ngày chiều thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-hay-o-ben-anh-nhe-co-duoc-khong/1878/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.