Nó nghe vậy thì có hơi chút bất ngờ.
Lúc sau ấy mới định thần lại thì nó đẩy người hắn ra xa. Giọng bực tức:
-Cái gã này, lợi dụng vừa phải thôi chứ. Tên biến thái!!!!
Nó lao hồng hộc xuống nhà thì bị 1 bàn tay giữ lại:
-Em đi đâu?-hắn hỏi
-Không về nhà thì tôi ra đường chắc
-Sao vậy trời đang mưa to mà ^^-hắn
Nó nghẹn họng không nói đc gì lấy ngay điện thoại ra gọi cho con bạn thân. Thế là nhỏ nhà ta phải phi với tốc độ máy bay đến hộ tống nó về. Trên đường về nó
cứ nhìn hoài ra cửa sổ, chẳng nói gì. Những rặng cây xanh bên đường lướt qua như gió. Vài cơn gió thoảng qua đem theo mùi hương thoang thoảng của những
khóm hoa bên đường, còn đọng những giọt nước trong như pha lê. Mưa mới to vậy mà giờ trong xanh, ánh nắng yếu ớt bắt đầu thức tỉnh, khẽ ánh lên những tia
nắng nhẹ. Ánh nắng không đến nắng gắt chỉ nhè nhẹ rất nhẹ chiếu lên khuôn mặt của nó:
Nhỏ thấy vậy mới trêu:
- Sao rồi! cảm nắng rồi hả?
- Con điên mày có thôi trêu tao đi được không? - Nó gắt
- Bộ không nhận hả. Mặt đỏ rồi kìa. -Nhỏ khoái chí
- Mày cũng hiểu tao mà, suốt 10 năm qua tao không thôi nhớ anh ấy. - Nó khẽ thở dài tựa vào cửa kính ô tô,ánh mắt xa xăm pha chút buồn man mác.
- Tao đã hứa với chị tao rồi! Cả đời này tao phải mang ơn anh ấy. Không được yêu ai khác.
Nhỏ khẽ đặt tay lên vai nó:
- Có những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-hay-o-ben-anh-nhe-co-duoc-khong/1877/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.