04.
Lục Hoan còn vô liêm sỉ hơn tôi nghĩ.
Sau khi tiêu hết tiề.n, nó thực sự đã vác cái bụng bầu đó đến b.ệnh viện tìm tôi.
Nó không hề quan tâm đến vị đồng nghiệp còn đang đứng ở bên cạnh tôi, đi thẳng vào vấn đề:
"Chị, cho em hai trăm vạn, em muốn lấy lòng Cố gia!"
Tôi nói với vẻ mặt lạnh lùng: "Không!"
Lục Hoan không thèm để ý tới vẻ mặt của tôi, lấy điện thoại di động bấm vào mấy trang web:
"Em biết chị không có. Chị à, chị xem, đây là khoản vay hợp pháp, nếu chị dùng thông tin cá nhân của mình làm tài sản thế chấp, chị có thể cho em được nửa triệu đó!"
"Em còn chưa lấy số tiề.n bồi thường của bố mẹ sau vụ nổ ở nhà máy. Bây giờ chị đưa tiề.n cho em đi! Chị đã không có tiề.n thì em chỉ cho chị cách vay tiề.n. Thế nào?"
Mặt tôi càng ngày càng tối.
Vay tiề.n online, nó đang cố đẩy tôi xuống vực thẳm.
Thấy xung quanh ngày càng có nhiều đồng nghiệp đứng xem, Lục Hoan càng nhiệt tình hơn, nó quỳ xuống không ngừng van lạy, buồn bã nói với tôi:
“Chị, từ khi bố mẹ qua đời đến giờ em chưa lấy một xu tiề.n bồi thường nào cả. Giờ em đang mang th.ai, không có tiề.n em không thể sống được nữa!”
Bất chấp những lời bàn tán xung quanh và đ.ánh tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-toi-yeu-benh-nhan-tam-than/3546973/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.