Lục Hoan vẫn luôn như vậy, ở trước mặt người ngoài luôn là người tốt, đóng vai một bạch liên hoa tinh khiết đáng thương.
Nó biết là tôi thương nó, luôn chăm sóc và bảo vệ nó dù có chuyện gì đi chăng nữa.
Điều này cũng xảy ra ở kiếp trước.
Kiếp trước lúc nó đưa Cố Tây Từ ra khỏi b.ệnh viện, Lâm Duyệt Ảnh tới làm khó, chính là tôi lao tới trước mặt bà ta, chặn cho nó một cái tát.
Cái tát đó trực tiếp làm thủng màng nhĩ của tôi, khiến tai phải của tôi mất đi thính lực vĩnh viễn.
Nhưng Lâm Duyệt Ảnh vẫn không chịu để Lục Hoan đi.
Cuối cùng, tôi là người thay mặt Lục Hoan quỳ xuống trước mặt Lâm Duyệt Ảnh, nhục nhã van xin.
Lục Hoan tỏ ra lo lắng.
Bình thường tôi sẽ không đứng nhìn em gái mình bị đối xử bất công, tôi thường lao ra bảo vệ nó.
Nó lại rơi nước mắt, ôm bụng bầu quỳ thẳng xuống, dùng lời lẽ kích thích tôi:
"Dì, xin đừng ép con, coi như con quỳ xuống van xin dì, con rất muốn kết hôn với Tây Từ!"
"Dì có đán.h con cũng không sao, chỉ cần dì chịu chấp nhận con!"
Lâm Duyệt Ảnh cười chế nhạo, giơ tay lên cao.
Lục Hoan mang vẻ mặt buồn bã nhìn tôi, rất chắc chắn tôi sẽ lao tới đỡ cái tát kia cho nó.
Nhưng lần này, tôi mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-toi-yeu-benh-nhan-tam-than/3546972/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.