Hà Trúc từ trong bếp bước ra. Cô nhìn thấy cô em gái mình thất vọng ngồi ũ rũ trên ghế thì có chút thương cám.
Hà Trúc hơi mỉm, cô chút bất đắc dĩ đi đến gần Hà Lan cười nói: "Được rồi, đừng có buồn nữa. Sao em không thử xem trong điện thoại còn gì ngoài cuộc gọi hay không."
Hà Lan nghe Hà Trúc nói. Tuy vậy vẫn cô vẫn buồn bực dữ lắm. Nhưng trước mắt cô là ánh nhìn hiền của Hà Trúc. Cô dù không có sức sống vẫn là cầm điện thoại mình lên xem xem bên trong.
Hà Lan vừa mở ra điện thoại, lướt lướt một chút xem tin nhắn. Nhưng khi thật sự nhìn thấy thứ trong điện thoại, cô cũng phải kinh ngạc bật người ngồi dậy khỏi sofa, vẻ mặt đầy kinh hỷ, đầy vẻ khích động đối Hà Trúc nói "Cái-Cái này... Cái này là... Tin nhắn từ Tiểu Nguyệt sao!"
Trên điện thoại cô là tin nhắn từ số lạ. Và bên trong đó chính là tin nhắn Hạ Nguyệt gửi cho bọn họ.
Hà Trúc nhìn thấy sự kinh ngạc xen lẫn sự vui sướng của Hà Lan. Có lẽ là bị Hà Lan ảnh hưởng, hoặc có lẽ là do tin nhắn Hạ Nguyệt gửi đến ảnh hưởng. Chỉ biết, hiện tại cô và Hà Lan rất vui.
Một bên khác Hạ Nguyệt bấm xóa toàn bộ tin nhắn mình vừa gửi đi. Cô khi này mới nhẹ thở ra một hơi. Đưa đôi mắt xanh nhìn lên bầu trời.
Ánh mặt trời dần ngã về vàng, cảnh sắc đang không ngừng biến chuyển. Từng cơn gió từ biển thổi mạnh khiến mái tóc cô tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649673/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.