Tê Lăng, hai bàn tay ông bị băng bó thành hai cái nơ xinh xinh. Vẻ mặt ông từ bất mãn chuyển thành bất lực. Cánh tay dơ lên che đi tiếng ho khan.
"Khụ, vậy theo ý mọi người, tất cả điều đồng ý cho chú mèo Tiểu Hạ thay thế Hạ Dương."
Máy quay chuyển từ Tề Lăng sang những khách mời. Biểu tình các khách mời trông rất đa dạng.
Vẻ mặt Vĩnh Hạo là bất đắc dĩ. Ở Dương Trạch là lo lắng, ở Tần Hoài là do dự, ở Giản Nhuế lại khá vui sướng khi người gặp họa. Bên cạnh cô ta chính là Tạ Giai Cẩn đang cúi đầu, không thể nhìn rõ biểu cảm của cô.
Tần Hoài bước lên một bước, có chỗ vẫn còn do dự lên tiếng: "Đạo diễn à, thế chúng ta làm cách nào biết con mèo này gọi tên ai mà đánh?"
Tề Lăng khi này mới nghĩ đến vấn đề này. Ông ánh mắt do dự nhìn Tiểu Vương và Tiểu Hạ. Vẻ mặt hơi bối rối nói: "Hừm, ta có ý kiến này!"
Nói đến đây ông lại nhìn qua Hạ Nguyệt. Lại tiếp tục lên tiếng nói: "Hạ Dương à, ta tính như vầy nha.
Khi mèo của cháu đánh bóng, cháu đứng bên cạnh đọc tên được hong."
Hạ Nguyệt không chút để ý từ chối thẳng: "Cần gì rắc rối vậy, Tiểu Hạ đánh bóng không cần đọc tên cũng được mà."
Tề Lăng khó sử: "Như vậy sao được, trò chơi này phải gọi tên mới thú vị chứ."
Hạ Nguyệt bộ dáng không chút quan tâm cảm nghĩ của đạo diễn, nói ra sự thật đau lòng: "Thế ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649671/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.