Hạ Nguyệt đang được Hàn Du tạo kiểu tóc. Tranh thủ lúc mình rảnh rồi, cô có cầm điện ra bấm. Nhìn thấy gần 10 tin nhắn của Vương Ngữ Yên gửi đến trong điện thoại.
Khiến Hạ Nguyệt nhìn mà lấy làm buồn cười. Đương nhiên là khí nhìn thấy dẫy tin nhắn này.
Vương biến thái *Em có ăn uống đầy đủ không.
Vương biến thái *Gần đây chắc Tỷ sẽ bận lắm.
Vương biến thái *Ôi, nhớ em quá.
Vương biến thái *Tối nay ngủ không ngon vì nhớ em.
Vương biến thái *Cần lắm một cái hôn chúc ngủ ngon.
Vương biến thái *Quay phim muộn lắm sao.
Vương biến thái *Có phải em ghét tôi rồi không?
Vương biến thái *Hạ, tôi nhớ em!!
Hạ Nguyệt nhìn tin nhắn cuối mà trầm tư. Cô luôn có gia đình luôn nhớ đến mình, nhưng nếu như không có chuyện bị lấy tim đó. Thì liệu có lẽ ai sẽ không nhớ đến cô...
Giống như lúc nhỏ.
Cô nhớ, khi còn nhỏ, bản thân có lần từng bị bắt cóc, nhưng sau khi cô vất vả lắm mới trốn ra được, nhưng sau khi về nhà cô lại bị mắng là ra ngoài không báo.
Chỉ có mẹ khi đó còn lo lắng hỏi cô vài câu.
Khi nhỏ, cũng có một chị gái đã cùng cô trốn khỏi đám bắt cóc.
Trông chị ấy trông rất ngốc, nhưng lại rất may mắn khi mà có người luôn quan tâm, dù bị bắt cóc vẫn có thể tự tin nói 'Không sao, cứ chờ người mang tiền đến chuộc' Chỉ có cô, gia đình khi đó không giàu có, mà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649637/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.