Tống Tịch cùng đối mắt với Tiêu Nguyên, cả hai trừng nhau, không ai nhờ ai. Bất chợt, một tiếng chuông điện thoại vang lên trong không gian.
Tiêu Nguyên giật mình, anh vội nhìn quanh muốn xem là ai gọi đến.
Tổng Tịch một bên cũng bị động tác anh vội vàng, cô theo bản năng cũng vội vàng theo.
Cả hai bắt đầu ngó nghiên xem tiếng chuông ở đâu.
Tiêu Nguyên còn dùng khẩu hình miệng trách Tổng Tịch không tắt chuông điện thoại.
Tống Tịch cũng chẳng thua gì, cô nghiến răng trừng mắt đối anh. Giống như ngừng sai chẳng phải cô.
Tiếng chuông lần hai tiếp tục vang lên. Nhưng mọi công sức của hai người điều vô nghĩa.
Hạ Nguyệt vẫn bị tiếng chuông làm cho tỉnh. Cô ôm đầu, có chút kinh ngạc khi mà bản thân có thể ngủ trên vai người khác như vậy.
Tiếng chuông lại tiếp tục vang lên. Hạ Nguyệt nhìn xuống, chiếc điện thoại được đặt trong của mình.
Chiếc điện thoại vẫn tiếp tục vang lên.
Hạ Nguyệt nhìn lên Tiêu Nguyên nghi hoặc.
Tiêu Nguyên một bộ vội vàng, khi phát hiện Hạ Nguyệt nhìn mình, anh có chút đơ ra, đến khi phát hiện điện thoại đang đố chuông là điện thoại của Hạ Nguyệt. Tiêu Nguyên hóa đá.
Tống Tịch bên cạnh cũng là sững sờ, mím môi không nói gì.
Hạ Nguyệt bắt máy: "Là tôi."
"Cảm ơn."
Hạ Nguyệt nói hai câu, hai câu không vá 3 chữ. Cô đã tắt máy.
Kiệm lời đến mức Tống Tịch cũng phải sửng sờ.
Tiêu Nguyên nhìn Hạ Nguyệt không việc gì tắt máy, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649624/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.