Hạ Nguyệt đôi mắt xanh nhạt mở to, hơi kinh ngạc kèm theo sau, lại một tia sáng thoáng rồi qua.
Trước mặt Hạ Nguyệt là một người đội nón đen, bịch khẩu trang kính mích, người nọ đứng thẳng trước cửa, tay cầm theo một hộp gì đó.
Hạ Nguyệt không có như lần đầu nhìn thấy mà sợ hãi. Cô phanh tay, nghiên đầu đối với người trước mặt nói.
"Bộ Tỷ rảnh lắm à?"
Vì đã nhìn thấy hình dáng này trước đó của Vương Ngữ Yên. Nên khi nhìn thấy chị mặc đồ đen, mang khẩu trang lẫn nón đen, cô liền có thể nhận ra chị.
Giọng điệu Hạ Nguyệt nói ra, vẫn là bình tĩnh thường ngày.
Nhưng Vương Ngữ Yên lúc này lại chú tâm vào Hạ Nguyệt. Dường như không nghe lời em nói.
Khuông mặt Hạ Nguyệt trước nay vẫn rất xinh đẹp, nhất là nước da trắng như tuyết của em, mềm mịm không tì vết.
Nhưng hôm nay, có lẽ là vì vừa tắm ra, nên làn da của em lại ửng hồng, đương nhiên không phải ửng hồng là không xinh đẹp. Mà ngược lại nó toát lên sức sống mà bình thường em không có được. Vì làn da em bình thường rất trắng, trắng đến mức yếu ớt.
Cô càn thích làn da trắng hồng của em hơn, xinh đẹp, và cô chắc chắn mức độ mềm mại đàn hồi còn hơn cả trước đó nữa. Và... Em hôm nay rất khác biệt.
Nếu trước kia em là hoa hồng trắng thuần khiết, nhưng lại yếu ớt. Thì giờ đây em chính là hoa hồng đỏ quyến rũ yêu mị, và có cả gai nhọn, đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649614/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.