Vương Ngữ Yên: "Em không muốn ăn mực sao?"
Nói rồi chị còn đưa tay muốn cướp mực về
Hạ Nguyệt nhanh nhẹn tránh thoát: "Làm gì?"
Vương Ngữ Yên cười đáp: "Nếu em không muốn ăn thì để Tỷ cầm giúp.
Hạ Nguyệt: "'Ai nói Tỷ là em sẽ không ăn."
Vương Ngữ Yên thu tay về, tay dơ lên nhẹ xoa đầu cô đáp: "Vậy em mau ăn tránh bị lạnh."
Hạ Nguyệt quay đầu đi hướng khác, cô kéo xuống khẩu trang, vừa đi vừa ăn.
Cả hai đi đến vài sạp hàng Vương Ngữ Yên điều kéo cô ghé trong mua một chút.
Hạ Nguyệt đang ăn xiên râu bạch tuộc, cô ngẩn đầu lên đối Vương Ngữ Yên hỏi: "Tỷ không ăn sao?"
Vương Ngữ Yên nhìn Hạ Nguyệt vẫn luôn ăn không ngừng. Nhẹ lắc đầu: "Nếu Tỷ tháo khẩu trang chắc rằng chúng ta không thể đi dạo đêm tiếp được nữa."
Hạ Nguyệt vừa nghe liền hiểu, cô gật đầu tỏ ý tán thành. Trên tay là mấy xiên xúc xích và râu bạch tuộc, còn có takoyaki. Đồ uống cũng có, chỉ là mấy đồ đó vẫn luôn được Vương Ngữ Yên cầm.
Hạ Nguyệt tập trung ăn hết mấy phần ăn mà Vương Ngữ Yên mua cho mình. Cả hai đi trên con phố, rõ ràng đông đút nhưng chẳng mấy ai nhận ra hai cô. Hạ Nguyệt ăn rất là thoải mái, Vương Ngữ Yên bên cạnh chỉ tập trung mua thêm đồ ăn cho cô.
Hạ Nguyệt nhìn Vương Ngữ Yên đi được vài sạp hàng thì ngừng lại mua một ít đồ ăn rồi tiếp tục đi.
Hạ Nguyệt... Cô cảm cảm giác bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649602/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.