Người đầu tiên bị hỏi lại là Tần Hoài. Hắn cũng không do dự đưa ra ý khiến cá nhân của mình.
Tần Hoài: "Cũng vì không đủ điểm nên đội tôi tối qua phải chịu lạnh rất nhiều."
Lời nói thật đáng thương, Tần Hoài liền có thể lấy lại sự đồng cảm trên mạng.
Nam Lăng: "Dù trời hơi lạnh chút nhưng ngủ cũng xem là tốt."
Lời nói này Nam Lăng vừa nói. Tần Hoài bên cạnh không khỏi liếc nhìn hắn, dù sao không muốn đổi chăn là Nam Lăng, nên nếu nói vì lạnh mà ngủ không ngon chẳng phải đang vả mặt mình sao.
Vì hiểu rõ nên cũng không ai lên tiếng.
Chuyến míc sang cho Tạ Giai Cấn. Không phụ lòng mọi người, cô cũng kể lại trải nghiệm đêm qua của mình.
Tạ Giai Cẩn: "Tuy khá lạnh nhưng ngủ khá ngon."
Vĩnh Hạo lại không được như Nam Lăng lời nói ra lời trái lòng.
Hắn lại dùng một cách thành thật nhưng cũng đủ khiến người vừa thương vừa thương, vừa cảm thấy buồn cười: "Tổ trương trình cũng quá tàn ác, căng bản là đêm qua tôi không thể ngủ được gì, trời lại lạnh muốn chết, căng bản ngủ bên ngoài rất lạnh a."
"Hừ, không phải trước đó cậu có nói qua chỉ muốn cái ghế dựa thôi à! Còn trách chúng tôi không có lương tâm!"
Tề Lăng không vui lên tiếng, ông chỉ cảm thấy không vui khi mà cho mượn ghế dựa, còn muốn bị mắng đương nhiên là không phục lên tiếng đòi lại công bằng.
Dù sao Fan của Vĩnh Hạo nhiều như vậy, không nói chút gì còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649464/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.