Hạ Nguyệt: "Y Tỷ là gì?!"
Giọng điệu rõ ràng như cũ, nhưng vẫn có thể nghe ra sự bất mãn cùng không nguyện ý. Biểu cảm trên mặt là nhàn nhạt, nhưng không khí lại toát ra sự âm trầm.
Chỉ là người đối mặt cô lại là Vương Ngữ Yên, nên dù cho lời nói có lạnh lẽo nhưng dường như nó đối với chị vẫn là không sao cả.
"Trời cũng tối rồi, nên Tỷ chỉ là muốn em hôn Tỷ một cái chúc ngủ ngon thôi không được sao."
Nhìn thấy sắc mặt Hạ Nguyệt càn lúc càn kém. Tề Lăng bên cạnh cũng lên tiếng giải vay: "Cái đó...
Ngữ Yên à, dù sao vẫn chúng ta vẫn chưa ngủ, hay có thể ra yêu cầu khác được không."
Ông đổ mồ hôi thầm nghĩ. Nếu họ hôn nhau chắc chắn sẽ có độ hot rất cao, nhưng như vậy thì đã sao, nếu chọc giận một trong hai vị trước mắt. Ông liệu có thể đứng trong cái làng giải trí này hay không thì chưa biết.
Vương Ngữ Yên lại đưa ra một bộ đáng thương, nhìn qua Hạ Nguyệt mà không phục đáp: "Đợi đến lúc ngủ Hạ Hạ chắc chắn sẽ không hôn cháu."
Giọng điệu cùng cách nói chuyện điều cực kì đáng thương, cứ như đứa trẻ bị bỏ rơi khiến người thương tiếc.
Hạ Nguyệt, cô nhìn mà đau hết cả đầu, cô biết người trước mắt chính là đang diễn. Vì không có ai có thế từ lạnh lùng chuyếng sang nhiệt tình như lửa, rồi nóng bỏng yêu nghiệt, cho đến đáng thương lại đáng yêu.
Cô thật sự không biết đâu mới là tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649461/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.