Hạ Nguyệt nhìn Vương Ngữ Yên đang cẩn thận băng bó cho mình, cứ như cô là một đồ vật quý báo của chị. Nếu không phải Vương Ngữ Yên vừa mới đe dọa cô thì có lẽ cô sẽ tin Vương Ngữ Yên xem cô là thứ gì đó quý giá mà coi trọng.
Vương Ngữ Yên vừa băng xong, khi Hạ Nguyệt còn muốn rút tay về. Thì đã bị chị giữ lại, cô có hơi kinh ngạc, còn không biết Vương Ngữ Yên lại muốn giở trò gì.
Thì một cái bóng kéo đến. Sau đó là một cái chạm nhẹ nhàn.
Hạ Nguyệt kinh ngạc mở to đôi mắt màu nhạt của mình.
Vương Ngữ Yên cứ vậy hôn xuống bàn tay còn đang băng bó của cô. Hạ Nguyệt hơi bối rối, muốn rút tay về nhưng không được.
Trong lúc Hạ Nguyệt sắp chịu không nối chị.
Tạ Giai Cấn đã đi vào, vừa nhìn thấy Hạ Nguyệt và Vương Ngữ Yên mắt cô liền sáng. Không thề chú ý tình hình mà vui vẻ nói: "Ngữ Yên Tỷ Hạ Dương, đạo diễn tìm hai người."
Vương Ngữ Yên hơi bất ngờ trước Tạ Giai Cẩn vào.
Hạ Nguyệt tranh thủ cơ hội, cô nhanh chóng rút tay về, đứng lên khỏi ghế đá, quay đầu nhanh chóng đáp: "Được."
Bộ dáng cô đã không còn giữ được bình tĩnh, mà như muốn chạy trốn. Trông rất đáng yêu.
Nhưng khi cô lần nữa nhìn đến cảnh Tạ Giai Cấn vui vẻ cùng Hạ Nguyệt nói chuyện. Mà Hạ Nguyệt tỏ vẻ như không việc gì mà cũng Tạ Giai Cẩn cười nói. Sắc mặt liền trầm xuống
Cả 3 người vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3648831/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.