🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đứng trên sàn nhà lành lạnh để từng đợt cảm giác mát mẻ thư thái truyền qua lòng bàn chân rất dễ chịu, rất khác khi đứng trên thảm. Vịnh Hân cúi đầu nhìn sàn nhà màu trắng, dường như thấy bóng mình in trên ấy, cô đi qua đi lại để bản thân quen với cảm giác này.



“Sao vậy em?”



Lương Hàn Vũ đi vào phòng ngủ, trong tay cầm một chồng sách, nhìn cô không ngừng đi tới đi lui thì thắc mắc.



Vịnh Hân đi đến gần anh, tươi cười. “Không có gì, em chỉ thấy đi trên sàn gạch có cảm giác khác khi đi trên thảm thôi.”



Anh đem sách vở xếp lên kệ sách sát mặt đất, Vịnh Hân vội chạy lại giúp anh, cô ngồi xổm trên sàn, xếp hết quyển này đến quyển khác lên kệ sách.



“A Vũ, để em tự dọn dẹp là được rồi, anh cứ đi sắp xếp phòng của anh đi, không sao đâu.” Vịnh Hân nói.



Lương Hàn Vũ chăm chú nhìn cô. “Vịnh Hân, nếu muốn khóc thì em cứ khóc đi.”



Khi cô biết cha muốn cô chuyển đi, trên mặt từng hiện lên vẻ đau đớn, nhưng lập tức biến mất, có lẽ cô cũng không mấy ngạc nhiên về quyết định này của cha, hơn nữa cũng lặng lẽ chấp nhận, mấy hôm nay cô không nói nhiều, ăn cũng ít đi, đối với quyết định của bác Diệp, cô rất đau lòng, nhưng từ khi cô khóc nức nở ở thư phòng thì cô chưa từng khóc lần nào nữa.



Vịnh Hân ngừng tay, sự dịu dàng của A Vũ khiến đáy lòng cô hơi kích động, sống mũi hơi cay cay,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-tao-chin/2203086/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Gái Táo Chín
Chương 10
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.