“Được, ba sẽ rất vinh hạnh khi được ngủ cùng công chúa đáng yêu.”
Cười mỉm hắn xoa đầu đứa nhóc ngây ngô. Có lẽ vì là trẻ con nên tầm 10 phút sau Thiên Ý đã vào giấc, con bé ngoan ngoãn thở đều nằm gọn trong lòng tay ấm áp của hắn. Đây là lần đầu tiên mà hai ba con họ ngủ cùng nhau, cũnh là lần đầu tiên họ thân thiết đến mức này.
Càng ngắm nhìn khuôn mặt bé bỏng phúng phíng gợi nhớ đến kí ức về cô trong tâm trí của hắn, và sẽ mãi chẳng bao giờ quên được. Nhưng giờ đây không còn là sự đau đớn, xót thương mà là một sự mong ngóng, chờ đợi, chờ cho đến khi mọi thứ trở về đúng quy luật của nó.
Hôn lên trán con bé một cái hắn nhẹ nhàng nói:
“Chúc ngủ ngon, con yêu.”
Sáng hôm sau...
Hàn Thiên thức dậy khá trễ, bởi chiều mới có buổi quay, thế nên khi mở mắt, vật nhỏ bên cạnh đã ngồi đợi từ khi nào. Không ồn ào, không quấy khóc, con bé dường như tự lập, tự ngồi chơi một mình đợi ba mình dậy, quả là đứa trẻ hiểu chuyện.
Thay đồ xong hắn bồng Thiên Ý xuống để ăn sáng.
Mọi người nhìn thấy hai bố con gần gũi với nhau hơn trước ai nấy cũng vui mừng ra mặt, điều này... họ đã chờ đợi bao lâu nay rồi.
Cái cảm giác nhìn ngắm đứa trẻ nhỏ vui đùa bên ba của mình, thật khó tả biết bao. Bởi, nó là khung cảnh đẹp một cách tuyệt mỹ!
Đang ăn, đột nhiên hắn nảy ra ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nuoi-co-thua-toi-roi/2540333/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.