Nhâm Cảnh Thâm nói một hồi, nước mắt xúc động lại rỉ ra, hắn có bao giờ là khóc lóc yếu đuối, chỉ khi ở một mình mới dám thể hiện ra cảm xúc thật, lại lầm bầm:
- Người của tôi đã thu hết về, họ tài giỏi, tôi sẽ phân họ những công việc xứng đáng... Tôi bảo ngừng việc tìm kiếm em nhưng đâu thể nói vậy là xong. Tôi vẫn sẽ tìm, tìm trong yên lặng, chỉ có vài người tìm sẽ đem lại kết quả không khả quan... chí ít có tìm là có hi vọng
Vojvodina, Serbia
Milinka xem cuốn lịch trên bàn, lẩm bẩm:
- Nay là Tết rồi... Hmm... không biết anh ấy...
Toan định nói gì tiếp thì nữ nhân liền phẩy tay cho quên đi, Serbia không có lễ Tết như Trung Quốc, họ đã có dịp nghỉ lễ lớn khác là Giáng Sinh. Bà Alina ngay nhà bên đã sớm sang phụ giúp Milinka chăm bẵm bé Slavik, năm đầu tiên tại Serbia nên trang trí chỉ đơn giản, vài ông già Noel gấu bông cho con trai cô và que kẹo màu sặc sỡ... Khoảng thời gian ấy cũng qua đi, hiện tại Milinka ngồi ôm Slavik trong lòng, đứa bé 3 tháng tuổi đang thao láo nhìn chung quanh rồi dừng ánh mắt tại đốm lửa cháy phừng nhẹ trước mặt. Bàn tay nhỏ nắm thành đấm rồi khua khua thật vui mắt, miệng nhỏ liên tục chu lên rồi nước dãi cũng nhỏ thành giọt
Phải nói khoảng thời gian này khó khăn không kém gì hồi mới sang Serbia, cái gì cũng lạ lẫm lại bức bối đôi phần. Đêm nào Slavik cũng khóc, trẻ con ngủ không theo giờ giấc, vật vờ nằm là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923777/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.