Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, kì thi diễn ra suôn sẻ, kiến thức nằm trong phần nữ nhân hoàn toàn làm chủ, kết quả cũng đã sớm trả về. Tình Nhu lẳng lặng nhìn mail báo trên máy, bất giác Lý Bình lên tiếng:
- Em giỏi quá Tình Nhu... học vượt cấp lại có kết quả thi tốt quá
La Vân Ngọc cũng tò mò vươn ra trước, nhìn số điểm rồi trầm trồ:
- Đúng thật... Vừa thai nghén vừa ôn thi, sợ là sau này đứa con đẻ ra khéo biết giải bài tập khi lên 1 tuổi mất
Tình Nhu cười nhẹ, đối với mấy câu bông đùa này có khiến tâm trạng cô thoải mái nhưng vấn đề luôn đè nặng sâu trong lòng. Tròn 1 tuần sau là nữ nhân rời khỏi nơi đây, Nhâm gia vẫn chưa ai biết chuyện gì, họ vẫn đang vui vẻ với kết quả thi của cô. Tình Nhu thở dài, ánh mắt cũng đượm buồn liếc xuống mặt bụng nhô nhẹ của mình, sau cùng lên tiếng:
- À, hôm nay em cần đi khám... cũng muốn biết đứa bé như nào
Lý Bình gật gù, bàn tay mềm mại của anh xoa ngoài lớp áo phông của cô, đáp:
- Anh đi cùng em... sau này đứa bé ra đời nhớ bảo nói gọi anh một tiếng “Mẹ nuôi”...
La Vân Ngọc ngồi đối diện, bỗng phì cười rồi trầm mặc đáp:
- Công nghệ giờ tân tiến, chúng ta muốn có một đứa bé đâu khó hả Lý Bình... Để đứa trẻ gọi em là “Mẹ nuôi” sợ em dạy hư nó mất. Thích thì để tôi mang về cho em 10 đứa
Lý Bình xấu hổ, hằm hè nhìn mặt La Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923763/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.