Hôm sau
Bà Thanh từ sáng đã báo cho Tình Nhu rằng trưa chiều nay sau khi cô tan học ở trường xong thì bà và bác Mạc Tâm... cùng La Vân Ngọc sẽ qua trường đón cô cùng đi ăn. Tình Nhu thở dài, biết ngay mà, ngay khi có cơ hội ở gần là Diệm Thanh phải tận dụng để gia tăng mối quan hệ của cô giữa La gia. Tình Nhu không phản đối gì, cứ lặng lẽ chấp thuận thôi
Trưa đó
Mẹ cô cùng bác Mạc Tâm mới dùng bữa xong đã đi spa ngay rồi, để cô với Vân Ngọc bơ vơ dạo quanh trung tâm thương mại này. Cả hai kiệm lời, Tình Nhu thì không có ý với Vân Ngọc, anh cũng không chờ đợi kết quả gì từ mối quan hệ này.
Bất giác vài lần để ý, nữ nhân trông thấy nam nhân này luôn bồn chồn lo lắng vậy, liên tục sờ nắn vào chiếc nhẫn với kí tự đặc biệt bên tay trái của mình. Tò mò, cô hỏi:
- Anh à... Chiếc nhẫn đó có ý nghĩa gì thế? Sao anh cứ cầm nắn nó từ nãy thôi...
Vân Ngọc hơi mất tự nhiên, giấu tay sau áo rồi cười lên với cô nhẹ nhàng:
- À...ừm.. Chỉ là.. Chiếc nhẫn anh thích thôi, đeo lâu rồi... Nên như món đồ bất li thân ấy mà
Cả hai tiếp tục đi chọn mua vài món đồ khác, sau cùng có vài cuộc gọi điện tới số La Vân Ngọc, trông anh luôn lén lút và e dè nhìn cô rồi mới bắt máy. Lúc nghe điện cũng rất nhanh rồi đã tắt đi, sau một cuộc lại gia tăng sự căng thẳng trên nét mặt nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923734/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.