Một lúc sau
Triết Thẩm Diên lái xe đến, trước khi vào nhà hàng còn chỉnh chang lại mình một chút, lòng phấn khởi hơn nhiều vì tò mò không biết chuyện gì đang đợi mình sắp tới. Anh tự tin bước vào, đi đến ngồi đối diện Tình Nhu, tươi cười:
- Tình Nhu, anh đến rồi... Em đợi lâu chưa?
Nữ nhân nhoẻn miệng, nhẹ nhàng đáp:
- Không lâu, em cũng mới tới thôi
Cô cầm menu, nhìn quanh một lượt, hỏi:
- Không biết hẹn anh ăn trưa vào 15 giờ thì có phiền không nữa? Dạo gần đây em hay dùng bữa vào tầm này
Thẩm Diên cười nhẹ, giọng nói chỉ thâm trầm dễ nghe, biết sử dụng ngôn ngữ cơ thể, lại văn phong ngọt như mía lùi... tất cả đều thể hiện ra anh là một nam nhân ấm áp, tinh tế. Triết Thẩm Diên trả lời:
- Không phiền... bất cứ điều gì em đề nghị, anh đều coi đó là vinh hạnh
Tình Nhu nghe đến vậy lại nén đi sự khó chịu, cô điều chỉnh lại nét mặt mình rồi đưa menu cho Thẩm Diên, nhàn nhạt nói:
- Anh chọn món đi
Bữa ăn sau cùng cũng được dọn ra, chỉ là vài món nhẹ vì Tình Nhu ăn trưa không nhiều, hơn nữa lại là quá chiều rồi nên chỉ gọi là ăn hương ăn hoa. Triết Thẩm Diên thao thao bất tuyệt về câu chuyện của mình, anh kể về Triết gia, về ông bà Triết cùng sự tâng bốc về mối quan tâm hay tình cảm của họ với cô. Tình Nhu hôm nay thái độ đã khác, mọi lần trước nếu cô sẽ chuyên tâm và lắng nghe anh hơn thì bây giờ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923702/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.