Nhâm Cảnh Thâm lẳng lặng không đáp gì, hắn trở về phòng mình, Tình Nhu nhìn theo bóng hắn rời đi rồi thở dài, một tay chống nạnh, một tay đập lên trán, lẩm bẩm:
- Bình tĩnh đi nào...
Cánh cửa kia lại mở ra, lần này Cảnh Thâm đi sang cầm theo một cốc nước, hắn nhẹ nhàng:
- Tôi pha từ nãy rồi nhưng còn ấm.. nước trà gừng mật ong, em uống đi
Tình Nhu mở đồng tử lớn, đây là thứ cô thích uống nhất mỗi mùa đông, lạch bạch đi lại đón nhận cốc trà từ tay Cảnh Thâm. Ban nãy mới cuồng nộ bao nhiêu thì bây giờ như đứa trẻ được cho quà, ngại ngùng đáp:
- Em cảm ơn anh
Nhâm Cảnh Thâm từ tốn ngồi xuống bên ghế, khác với vẻ cợt nhả ban nãy, hắn trầm mặc:
- Hôm nay em gặp Thẩm Diên à?
Nữ nhân nhấp một ngụm nhỏ, liếm láp môit rồi gật gù, giọng dịu đi hẳn:
- Vâng.. hôm nay anh ấy hoàn thành 3 tháng học việc nên đã chủ động tìm gặp em
Nhâm Cảnh Thâm thở dài một hơi, ngẫm nghĩ một lúc rồi khuyên nhủ:
- Em không cần phải o ép mình đến mức này... em chấp nhận hẹn gặp Thẩm Diên với tần suất dày để làm vui lòng ba mẹ, gắn kết mối quan hệ của Nhâm gia và Triết gia... em giả vờ vui vẻ và để mặc Thẩm Diên định đoạt mối quan hệ, âu cũng là cho ba mẹ yên tâm
Tình Nhu ngồi bên mép giường, gật gù rồi đáp:
- Thực sự là thế... em không muốn ba mẹ phải phiền lòng vì những chuyện này. Hơn nữa, mối qua của ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923701/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.