Thế Thành thở dài, phiền lòng nói thêm:
- Tư Huấn thương con bé nhất, từ nhỏ không có mẹ bên cạnh thì còn ba chăm bẵm... Bây giờ thì... Haiz, Tình Nhu mới chỉ 7 tuổi, phải chịu cú shock này thì ba nghĩ bước đầu sẽ chưa quen với gia đình ta nhưng mỗi người của Nhâm gia phải cố gắng hòa hợp và tạo cảm giác an toàn cho Tình Nhu
Cảnh Thâm đứng chống nạnh suy nghĩ, thỉnh thoảng tay rờ lên cằm, hỏi:
- Ba hỏi ý kiến mẹ chưa?
Nhâm Thế Thành châm điếu thuốc, hời hợt đáp:
- Chưa, mới nói cho con biết trước... Tí nữa sẽ bảo với mẹ con sau nhưng ta nghĩ bà ấy sẽ đồng ý thôi, Tư Huấn với Nhâm gia ra sao... Ai cũng biết rõ
Cảnh Thâm nghĩ ngợi gì đó rồi tủm tỉm cười, liên tục lặp lại:
- Em gái.. Em gái...
Bông dưng hắn cười lớn, vui vẻ đi lại khoác vai ba mình, đáp:
- Gia đình có thêm 1 người nữa... Haha, thật vui phải không ba?
Thế Thành khó hiểu với cảm xúc của con trai mình, ông huých vai ẩn Cảnh Thâm ra xa, gằn lên:
- Tư Huấn chết rồi, mày cười cợt chuyện khác có vui vẻ như nào thì người ngoài nhìn vào cũng không hay đâu
Phía sảnh Chu Cầu mau chạy vào báo tin:
- Ngài Nhâm... Đám tép riu của Bạch Long bị bắt lại rồi, đa số cũng đều bị thương... Xác đại ca Tư Huấn cũng được khiêng đi cẩn thận, đúng là... Ngài ấy đã..không còn sống
Chu Cầu cũng hơi mủi lòng nên đoạn cuối nói ngắt ngứ, Thế Thành đau lòng không kém. Còn Cảnh Thâm, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923659/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.