Edit: Sơ Thuần 
Beta: Sơ Nặc 
________________________________ 
Thấy Dương Kỳ gật đầu, lúc này cô bé mới đem bịt mắt và băng dán trên miệng hắn xé xuống, sau đó theo bản năng sờ đến ống tay áo to rộng. 
Bỗng nhiên, động tác trên tay của tiểu cô nương dừng một chút, trong mắt xuất hiện một tia nghi hoặc. 
Cái gì cũng không có, rỗng tuếch. 
Nhưng cô lại cảm thấy chính mình hẳn là có một con dao găm. 
Chẳng lẽ đầu óc cô thật sự có vấn đề rồi? 
Thấy bé gái không hiểu sao mà giơ tay vỗ đầu, nghe thanh âm phanh phanh phanh kia liền biết lực đạo cũng không nhỏ, người thì không lớn mà sức lực lại không nhỏ, nhìn đã thấy đau. 
Khoé miệng Dương Kỳ giật giật, “Em gái nhỏ, em đau đầu à." 
Cô bé lắc đầu, “ Không đau, đau lòng." 
Khoé miệng Dương Kỳ lại lần nữa giật giật, đau lòng thì em vỗ đầu làm cái gì, không phải, sao đột nhiên lại đau lòng? 
Tiểu gia hỏa thật đúng là đang đau lòng, từ lúc cô tỉnh lại, trái tim cô vẫn luôn ẩn ẩn đau, hiển nhiên lý giải về đau lòng của Dương Kỳ và tiểu gia hỏa không giống nhau. 
Tiểu gia hỏa đào cái lỗ, dứt khoát dùng tay giúp Dương Kỳ cởi dây thừng. 
Tim Dương Kỳ đập thịch một cái, tay của đứa bé vừa trắng vừa nhỏ giống như thạch trái cây sữa bò, thật sự có thể cởi cái dây trói vừa rắn vừa chắc này? 
Kỳ vọng của hắn đối với cô bé có phải quá cao hay không? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nha-toi-sieu-cap-ngot/2483343/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.