"Ý Tiểu Tình là sao? Về nhà ai?"
Tô Như Nguyệt không biết nói thế nào với Tô Tử Kỳ, đành cúi đầu mím chặt môi.
Tô Tử Kỳ nhíu mày "Sao không trả lời?"
Dương Lâm Tình thấy thế, vội nói "Anh đừng trách Như Nguyệt, chắc em ấy không dám nói với anh!"
Tô Tử Kỳ nhìn Dương Lâm Tình "Được! Nguyệt Nguyệt không nói, vậy em nói đi"
Dương Lâm Tình thoáng nhìn qua Tô Như Nguyệt, rồi nhìn Tô Tử Kỳ nhẹ giọng "Thiên Tuấn muốn em đến đón Như Nguyệt về nhà cho anh ấy!"
Tô Tử Kỳ nghe thế, bỗng nhiên bật cười "Hoang đường, Nguyệt Nguyệt không có nhà à? Sao phải về nhà Cố Thiên Tuấn?"
Dương Lâm Tình vẫn nhẹ giọng "Nhưng Như Nguyệt đã hứa chỉ đi một chút rồi về!" Nói rồi liền nhìn Tô Như Nguyệt "Có phải không Như Nguyệt? Em nói cho anh trai em nghe đi"
Tô Tử Kỳ xoay người Tô Như Nguyệt lại, để cô đứng đối diện mình, đưa tay nâng mặt cô lên, nhẹ giọng hỏi "Em thật sự muốn quay về đó à?"
Tô Như Nguyệt bất giác lắc đầu.
Tô Tử Kỳ xoa xoa mặt cô, nhẹ giọng "Vậy em nói cho anh nghe, em muốn như thế nào? Chỉ cần em nói ra, anh đều chiều em!"
Tô Như Nguyệt nhìn Tô Tử Kỳ, khóe mắt hơi đỏ, nhưng không mở miệng, chỉ im lặng nhìn hắn như vậy, đột nhiên cô ôm chầm lấy hắn, vùi mặt vào vai hắn, khóc nức nở.
Hắn tốt với cô quá, đến giây phút này còn tốt với cô như vậy, cô từng khiến hắn đau lòng, khiến hắn tổn thương, nhưng hắn chưa từng bỏ mặt cô, dù đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-la-phan-dien/1704851/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.