"Em nói sai rồi, tôi là loại thứ nhất!"
Tô Như Nguyệt xua tay "Đừng lừa tôi!"
Cố Thiên Tuấn nhíu mày "Em không nhớ gì, sao lại nghĩ tôi lừa?" Cô mất trí rồi, vẫn không chấp nhận nổi hắn sao?
Tô Như Nguyệt chậm rãi nói "Nếu như loại thứ nhất, vậy anh là gì của tôi? Anh trai? Anh họ? Hay người yêu?" Cô cười khẳng định "Không thể nào là ba cái đó được, vì anh xưng hô không hề thân thiết với tôi một chút nào, khi anh kêu tôi bằng em, vẫn còn gượng gạo kìa!"
Cố Thiên Tuấn có chút giật mình, cô bị đánh vào đầu một cái, tự nhiên lại thông minh lên rồi?
Hắn không phải gượng gạo mà rất rất gượng gạo, vì dù sao từ trước tới giờ, hắn vẫn không hề thân thiết với cô, dù hắn biết cô không làm sai, nhưng hắn vẫn là không thích Tô Tử Kỳ, hắn không muốn để cô trở về bên cạnh Tô Tử Kỳ, Tô Tử Kỳ dám khiến Dương Lâm Tình rời khỏi hắn, thì hắn cũng phải để Tô Như Nguyệt rời khỏi Tô Tử Kỳ.
Nếu Tô Như Nguyệt còn trí nhớ, với sự kiên quyết muốn quay về của cô, mà tự ngược đãi bản thân, hắn còn có thể để cô trở về, nhưng mà bây giờ Tô Như Nguyệt đã mất trí rồi, cô chỉ là một trang giấy trắng, hắn nói sao, thì chính là thế đó, vậy tại sao hắn phải để cho Tô Tử Kỳ được hạnh phúc chứ?
Nói tới nói lui, người duy nhất đẩy Dương Lâm Tình vào bước đường cùng, chẳng phải là Tô Tử Kỳ sao?
Tô Tử Kỳ cùng Tô Như Nguyệt yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-la-phan-dien/1704835/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.