Cố Thiên Tuấn đi theo bác sĩ vào trong một phòng bệnh, lúc này Tô Như Nguyệt đã được băng bó vết thương trên trán, đang nằm nhắm mắt trên giường bệnh, bác sĩ định nói gì đó với Cố Thiên Tuấn, nhưng hắn đã lên tiếng trước "Ông có thể ra ngoài rồi, tôi muốn ở riêng với cô ấy!"
Cố Thiên Tuấn đi đến ngồi xuống một bên giường, nhìn vào Tô Như Nguyệt đang nhắm mắt trên giường, gương mặt cô tái nhợt không còn vẻ hồng hào trắng trẻo ngày thường, khiến tâm trạng hắn càng tệ.
Hắn chỉ muốn trả thù cô, bằng cách tách cô và Tô Tử Kỳ ra, muốn thấy cô đau khổ, vì không thể ở cạnh người mình yêu, nhưng hắn không nghĩ sẽ gián tiếp hại cô như thế này!
Hắn muốn thấy cô tức giận mắng chửi hắn, chống đối lại hắn, chứ không phải im lặng nằm trên giường thế này!
Khoảnh khắc cô cả người xụi lơ trong tay Cảnh Điềm Điềm, hắn đã nghĩ, hắn có vui không?
Hắn làm đúng không?
Hay hắn đã sai rồi?
Dương Lâm Tình yêu Tô Tử Kỳ, nhưng Tô Tử Kỳ lại yêu cô, đó là lỗi của cô sao?
Không, đó không phải lỗi của cô!
Hai người họ thật lòng yêu nhau thì làm gì có lỗi?
Lần này Dương Lâm Tình nói sai rồi, hắn cũng sai rồi!
Cố Thiên Tuấn đưa bàn tay muốn sờ vào mặt Tô Như Nguyệt, nhưng bàn tay cách mặt cô năm phân thì dừng lại, rõ ràng lúc trước cô xấu xa như vậy, chỉ cần nhìn cô, hắn sẽ chán ghét, sẽ muốn bóp chết cô!
Nhưng tại sao bây giờ, hắn lại cảm thấy chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-la-phan-dien/1704834/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.