"Quyền anh trai!"
Tô Như Nguyệt nghe thế, cười lớn nói "Anh trai? Anh cảm thấy mình xứng sao?"
Bàn tay Tô Tử Kỳ nắm chặt lại, trầm mặc nhìn Tô Như Nguyệt, cô nói đúng!
Hắn xứng sao?
Hắn không xứng một chút nào!
Lúc trước vì sự nghi ngờ của hắn, khiến cô suýt mất mạng, sau này lại vì sự khó hiểu trong lòng mà mặc kệ cô, không dám đến gần cô, hắn làm sao có thể nói cho cô biết, tình cảm hắn dành cho cô không đơn thuần.
Làm sao nói cho cô biết, hắn sợ gặp mặt cô, nhưng lại căn dặn người làm chuẩn bị nước cam cô thích nhất!
Làm sao nói cho cô biết, lúc nãy nhìn cô hạ mình xin lỗi Hiểu Linh, hắn cảm thấy tức giận, vì sao cô không giống như trước đây, kiêu ngạo một chút?
Làm sao nói cho cô biết, ngày ngày hắn nhìn thấy cô đi cùng Long Roy, cười nói vui vẻ, lòng hắn thật sự rất khó chịu?
Hắn rất muốn đến gần cô, giữ cô lại, tách cô khỏi Long Roy, nhưng hắn lại không đủ can đảm, hắn sợ chỉ cần đến gần cô, sự khó hiểu trong lòng hắn lại dâng lên, khiến hắn sợ chính bản thân mình!
Cô nói đúng!
Hắn thật sự không xứng làm anh trai của cô!
Tô Như Nguyệt thấy Tô Tử Kỳ cứ nhìn cô chằm chằm, tưởng hắn sẽ tức giận tiếp tục mắng cô, nhưng nào ngờ hắn đưa tay lên lau nước mắt cho cô, nhẹ giọng, nói "Bây giờ chúng ta về nhà, sau này em muốn đi cùng ai, anh không cản nữa có được không?"
Con người Tô Như Nguyệt thật lòng mà nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-la-phan-dien/1704797/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.