Edit: TrangQA830810
Lúc Thiến Lệ tỉnh lại, phát hiện bản thân đang nằm trong chăn ấm áp, tựa hồ có người nằm bên cạnh, giật mình kinh ngạc, cô đem người nọ đẩy xuống giường " Ngươi là ai? "
Dưới giường truyền đến tiếng con trai hít không khí. Thiến Lệ vừa nghe âm thanh này, hưng phấn nói " Là anh Phương đúng hay không? "
Người nọ như lò xo bật dậy, tách một cái mở đèn lên " Phương cái đầu chị, người ta vốn không hiếm lạ gì chị "
Thiến Lệ thấy người đó thật sự là Tương Ngôn Tân không khỏi mười phần thất vọng, lại nghe lời hắn nói chọc vào đúng chỗ đau của mình, bèn tức giận trả lời " Em cũng vậy thôi, Hân Ngữ không để ý đến em, chỉ thích anh trai của bạn ấy "
Hai người tức giận thở phì phò liếc nhau, nội tâm tràn đầy hâm mộ dáng vẻ thân thiết của hai anh em họ Phương, Thiến Lệ thì nghĩ nếu có anh trai thì tốt rồi, người còn lại thì ao ước có em gái thì hay biết mấy. Thiến Lệ cúi đầu nhìn quần áo đang mặc, hoảng sợ nói
" Là ai giúp chị đổi áo ngủ "
Tương Ngôn Tân quay đầu chỗ khác, khuôn mặt không khỏi đỏ lên " Là em gọi nhân viên nữ vào thay giúp chị "
" Vậy sao em ngủ trên giường chị? "
Tương Ngôn Tân dùng ánh mắt như đang nhìn một tên ngốc nói " Chị không nhớ rõ bản thân suýt chết chìm? "
Thiến Lệ vắt óc suy nghĩ, mơ hồ nhớ lại cô thực sự chìm trong nước, cư nhiên may mắn không chết, vậy là ai cứu cô?
Vẻ mặt Thiến Lệ đầy mong đợi nói " Có phải anh Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-diu-dang-va-anh-trai-ma-quy/2346655/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.