🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy rằng Lý Duy Nguyên ra ngoài xử lý công vụ, nhưng lúc nào trong lòng cũng nhớ Lâm Uyển. Cho nên sau khi giải quyết mọi chuyện xong xuôi, hắn lập tức quay trở về.

Xế chiều hắn đã về đến Lý phủ. Vừa bước vào cửa phủ, hắn liền bảo Cẩn Ngôn dẫn những ám vệ trông chừng Lâm Uyển đến đây, hắn muốn hỏi xem hôm nay nàng đã làm những gì.

Đội trưởng nhóm ám vệ quỳ trước mặt hắn, cung kính trả lời: " Sau khi tướng gia đi khỏi, Tiểu Điệp cô nương chỉ ở quanh quẩn trong tiểu viện. Một lúc sau Tiểu Phiến cô cô có đến trò chuyện cùng Tiểu Điệp cô nương, nhưng không ở lại quá lâu. Buổi trưa nàng có đi đến phòng bếp lấy cơm, rồi lại trở về viện dùng cơm. Vào giờ mùi nàng lại đi dạo trong hậu hoa viên một lúc. Sau đó nàng lại đứng trước cây đào tiên sát vách tường, nhìn nó suy tư gì đó, rồi leo lên cây. Tướng gia tha tội, cái cây đó quá to lớn, cành lá um tùm thuộc hạ không tài nào nhìn rõ nàng trèo lên đó làm gì. Nhưng một lúc sau nàng đã trèo xuống, lại quay về phòng không ra ngoài nữa."

Lý Duy Nguyên biết rõ trong hoa viên có một cây đào tiên to, thân cây một vòng tay ôm không hết. Nếu to gan một chút, chỉ cần trèo lên thân cây nhảy xuống là có thể đi ra bên ngoài phủ.....

Bỗng nhiên trong lòng hắn lại trầm xuống, bởi vì hắn nhớ đến lời nói của Thuần Vu Kỳ lúc ấy.

" Trong lòng ngươi biết rõ, Uyển Uyển ở bên ngươi nàng sẽ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-cua-gian-than/1836133/chuong-122.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.