Kết thúc cuộc họp sáng, Thư Ưu nhận được tin nhắn không thể hiểu nỗi, được gửi từ ông chủ mình.
— buổi chiều cho cậu nghỉ nữa ngày, đi hẹn hò với Trương Tấn Viễn.
Tối qua Thư Ưu vừa bị hung hăng khi dễ, bây giờ không muốn nhìn thấy tên khốn kia một chút nào.
Hơn nữa, có quỷ mới tin anh!
Đáng tiếc có khách tới, vào văn phòng của Trì Uyên, mãi cho tới thời gian nghỉ trưa vẫn chưa ra.
Thư Ưu không thể truy hỏi, ngược lại lại bàng quan* xem thông báo tin nhắn.
*Làm ngơ, đứng ngoài cuộc, coi như không dính líu gì đến mình
Có thể là do chị gái lễ tân hưng phấn quá mức, tăng tiết adrenaline, dẫn tới mắt mờ tay run, gửi vào nhóm công ty một tin nhắn tìm chết.
“Chị em! Trời cho chúng ta một cơ hội tốt! Lúc này không ra tay là bỏ lỡ! Tôi muốn gặm bé bảo mẫu về nhà!”
Sau một câu nói, chính thức náo loạn.
Thư Ưu cảm thấy rất hạnh phúc.
Thật muốn biết rốt cuộc là cái gì che mắt bọn họ?
Xin hỏi có bảo mẫu nào lo bữa ăn cho ông chủ mà lo hết cả giờ nghỉ trưa không? Lại hỏi có ông chủ nào sẽ tiễn bảo mẫu đưa cơm cho mình tới thang máy không? Hơn nữa bảo mẫu nhỏ không bao giờ đem hộp giữ nhiệt về, cân nhắc kỹ lưỡng, chẳng lẽ không thấy càng nghĩ càng hiện ra đáp án kinh khủng sao?
Hàng Tuyên ngoan ngoãn chờ trong phòng nghỉ, vẫn chưa biết mình sắp được tỏ tình.
Trong lòng cậu đang nhảy nhót vì tin mừng lúc nãy, vừa ra khỏi nhà đã hận không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-la-cua-anh/1348095/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.