*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trì Uyên không thích cà phê, muốn uống cũng phải thêm rất nhiều đường.
Hàng Tuyên đem cuộc nói chuyện lúc nãy với Thư Ưu thuật lại một lần, hỏi, “Nó có hiệu quả với anh không?”
Trì Uyên lại hỏi, “Thư Ưu còn nói gì nữa không?”
Hàng Tuyên khó hiểu, “Em phải quay lại liền, nên không nói thêm gì nữa.”
Trì Uyên cười trong lòng, OK lắm, hắn cũng rất hiểu chuyện.
Thư Ưu hiểu chuyện còn đang phải xử lý văn kiện, liếc mắt nhìn về phía cửa văn phòng lớn, nghĩ thầm, “Đây là người ngoài cuộc tỉnh táo.”
Hai người trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường* còn đang bóc quà.
*Chuyện trong nhà, người nhà còn chưa biết mà người ngoài đã biết rõ rồi.
Hàng Tuyên sợ làm phiền Trì Uyên, vốn là ngồi nghịch điện thoại ở sô pha, chờ tới 2 giờ liền bỏ của chạy lấy người.
Trì Uyên lại sợ cậu nhàm chán, muốn cậu lấy mấy hộp quà kia mở ra hết.
“Mấy cái này là gì vậy anh?”
“Quà dịp Lễ Tình Nhân.”
Hàng Tuyên xé đi cái nơ bươm bướm, ngũ vị tạp phần*, chỉ là trong tíc tắc ngực cậu lại trào lên cảm giác đặc biệt hụt hẫng.
*五味陈杂 cảm giác phức tạp hỗn độn
“…… Nhiều người tặng quà cho anh vậy à…”
Trì Uyên bỏ bút máy xuống, đi tới lấy hộp quà trên tay cậu, tùy ý xé giấy gói ra.
Là một cái dù gấp, còn có một bức thư kèm theo: Em muốn cùng anh qua từng ngày mưa nắng.
Hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-la-cua-anh/1348074/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.