*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Min
Khoảnh khắc này, mọi âm thanh đều im bặt.
Tư Dao đứng đực ra nhìn đôi mắt màu nâu nhạt của người nọ, cảm tưởng đông đặc dài chừng như một thế kỷ vậy, mới hoàn hồn, vội vã trốn ra sau.
“— Em, em, em thấy anh ngủ, ngủ lâu quá.” Cần cổ cô đỏ ửng lên, giải thích như một thói quen, “Mới nghĩ là đến đây, xem.”
Giản Ngôn Từ ngồi dậy. Trong mắt cậu trai không có sự giận dữ đáng sợ vì thức giấc như bình thường, không rõ là không thấy thật hay chăng, còn cong mắt nở nụ cười trong veo.
“Xem gì?”
“Xem, xem anh…” Đại não Tư Dao đã bị quét cho trống rỗng, không hề nghĩ ngợi mà tiếp lời, “Có phải là ngủ, hay, hay chết rồi.”
“…”
“Đang êm đẹp, sao lại đi mắng người ta?” Giản Ngôn Từ tiện tay vén một góc chăn ở mép giường lên, nhàn hạ nói, “Vừa nãy anh không ngủ.”
Một hồi lâu sau, Tư Dao mới khô khan bật ra được một từ ồ.
Cô nhìn vào góc chăn nọ, rồi lại dời mắt xuống sàn nhà. Không biết là nên làm thế nào mới phải, càng không dám nhìn ai kia.
Căn phòng yên tĩnh đến quỷ dị.
“… Hình, hình như trễ rồi.” Tư Dao làm bộ nhìn điện thoại, “Em, em về…”
Giây tiếp theo, đột nhiên im bặt.
Trước mặt, giao diện trên điện thoại là bức ảnh vừa mới chụp trộm anh.
Đúng lúc Giản Ngôn Từ cũng vừa rời giường, tầm mắt nhìn thoáng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-em-ghet-anh/245968/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.