*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Min
Ánh sáng của lớp học sáng bừng, các bạn học sinh đều đang nhắm mắt, không ai chú ý đến góc sau cùng.
Khoảnh khắc này, ngay cả âm thanh vật lý trị liệu cũng không nghe thấy, Tư Dao chỉ có cảm giác một thứ gì đó trong tim sắp sửa đâm ra ngoài. Ngột ngạt, từng tí từng tí một.
Cô lúng ta lúng túng khẽ mở hé môi, vừa định lên tiếng đã thấy Giản Ngôn Từ nhìn cô rồi làm một động tác nhỏ.
— “Suỵt.”
Khoảng cách trong gang tấc. Thậm chí cô còn có thể nhìn được rất rõ từng ngón tay sạch sẽ của chàng trai, sau ngón trỏ thon dài, là đôi môi nhạt màu.
Không hiểu sao, Tư Dao lại nuốt nước miếng.
Giản Ngôn Từ đã thu hồi động tác, đứng thẳng dậy. Nom giống một đàn anh đến làm công tác kiểm tra như thật ấy.
Có lễ phép có tướng mạo, lặng lẽ nhắc hai chữ.
— “Nhắm mắt.”
Âm thanh vật lý trị liệu gần về cuối, tiếng xao động sột soạt trong lớp dần vang lên.
Vương Hải Cầm không ở đây, học sinh nào chịu quản đôi mắt, bắt đầu lia bậy.
Vừa mở mắt, đã nhìn thấy được Giản Ngôn Từ đến kiểm tra.
Ngay lúc âm thanh vật lý trị liệu vừa kết thúc thì đàn anh cũng đã đi đến bục giảng, để lại một tờ giấy rồi đi ngay.
Bốn phía nháo nhào không còn như một lớp tự học tối nữa.
“Tớ xem xem, Giản Ngôn Từ để lại gì vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-em-ghet-anh/245965/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.