*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Min
Ở đồn công an chừng một tiếng, Tư Dao đã dùng hơn nửa hộp khăn giấy.
“Hầy dà, nhóc con này, chuyện có bao lớn đâu.” Cảnh sát bên cạnh vừa dạy một tên oắt du côn ẩu đả, vừa phải bớt chút thời gian đưa giấy và nước ấm cho cô, “Cháu nói anh trai cháu đến đón đúng không? Anh ruột?”
“…. Dạ.”
“Được, lần sau đừng có đến những chỗ như kia nữa, không an toàn đâu.”
Tư Dao rầu rĩ đáp lại bằng giọng mũi: “Dạ, vâng ạ.”
Tờ khăn giấy vo trong tay chưa ném đi, cô thút tha thút thít định quẳng, bỗng một bàn tay thon dài xinh đẹp duỗi ra trước mặt mình, lấy đi rồi nói: “Đưa anh đi.”
Đôi giày thể thao màu đen dừng trước mắt, Tư Dao ngơ ngác, ngẩng đầu lên đã đối diện với tầm mắt của cậu trai vừa rũ xuống.
Không biết có phải Giản Ngôn Từ vừa từ lớp học đến hay không, trên vai đeo balo rất tùy ý, trong đồn hỗn tạp như chợ tôm cá thế này rất dễ thu hút sự chú ý.
“Ồ, trai đẹp—có chuyện gì thế?” Phía xa có một người phụ nữ tóc đỏ đang nộp tiền phạt liếc mắt đưa tình, “Chị nộp tiền cho em, lát nữa mình cùng đi ăn bữa cơm nhé.”
“Nghiêm túc tí đi, muốn bị bắt tiếp à!?”
Thật sự đến thật rồi kìa.
Trên mặt Tư Dao hãy còn nước mắt, vừa khóc vừa thút thít, trong đầu đều mơ hồ, nhìn Giản Ngôn Từ chừng mười giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-em-ghet-anh/245957/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.