Thưa chủ tịch chuẩn bị họp thôi ạ!
Lâm Khang đi đến,bắt nhập cảnh tượng này cậu ta có chút khó hiểu.Gì đây sao chủ tịch của cậu lại đứng cạnh nhân viên một khoảng cách gần như thế nhỉ,hơn nữa ngài ấy vì sao lại phải che mặt thế kia
Còn về phía hắn,hắn cũng bất ngờ.Sao cậu ta vào đây mà không báo gõ cửa vậy.Bỗng chốc nhìn ra cửa hắn mới để ý là chưa khóa,hẳn nào cậu ta lại dám ngang nhiên đi vào như vậy.
- Chủ tịch,không có gì nữa tôi ra ngoài trước.
Cô nhân lúc hắn đang mải nhìn trợ lí kia nên đã nhanh chân chào rồi đi luôn. Khi ra đến cửa cô khẽ cúi đầu coi như chào Lâm Khang,cậu ta cũng tươi cười gật đầu " Cô gái này hình như là cô gái vừa nãy hỏi phòng chủ tịch ở đâu thì phải".Nhưng khi cô vừa đi ra khỏi phòng hắn bắt gặp ánh mắt đùng đùng sát khí tỏa ra từ chủ tịch thân yêu.Sao chứ rõ ràng cậu ta chỉ vào để bảo hắn sắp đến giờ họp thôi mà có cần trưng ra ánh mắt đó không
- Thưa...ngài...tôi làm sai chuyện gì sao?
Vĩ Phàm nghe cậu ta nói vậy càng tức giận hơn,vào đâu không vào vào ngay lúc này.Đã thế còn làm cho cô ấy vụt mất nữa
- Tháng này lương của cậu bị trừ một nửa!
Như sét đánh ngang tai.Ủa gì vậy? Sao bị trừ lương? Trời ơi cậu có làm gì sai đâu trời.
Nói rồi hắn thong dong bước đi,còn Lâm Khang chỉ biết ngậm ngùi theo sau mà khóc thầm trong lòng
Phía bên Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-dan-yeu-anh-mat-roi/2708354/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.