Vừa vào phòng anh liền dùng chân để đóng cửa lại tạo ra một âm thanh chói tai. Thẳng tay ném mạnh cô lên giường, Dương Nghi đầu óc choáng váng chưa kịp hình dung chuyện gì xảy ra thì đã bị anh đè lên người. Dùng tay của mình trói chặt hai tay cô lại để trên đỉnh đầu, tay còn lại bóp nhẹ lấy cằm cô bắt đầu hỏi tội :
- Em được lắm, nhân cơ hội tôi không có ở nhà mà đi gặp hắn ta. Lại còn cả gan nén lút sau lưng tôi.Em xem tôi là cái thá gì hả ?
Dương Nghi sức lực yếu ớt mà dẫy dụa nhưng vô ích, hơi thở của anh phả vào người cô làm cho cô có cảm giác rùng mình khó chịu. Tại sao hắn lại biết cô đi gặp Hạo Minh chứ, bộ hắn lắp camera khắp nơi để dám sát cô à? Cứ như ăn vụng bị bắt gặp, cô liền lắp bắp trả lời :
- T...tôi....mà tại sao anh biết được chứ.....
Vĩ Phàm khẽ cười, tay không tự chủ được mà bóp mạnh lấy cằm cô khiến cơn đau bỗng chốc ùa về, hiện tại hắn không khác gì một con sói vồ lấy mồi còn cô như một chú thỏ đang run sợ bị con sói từ từ vồ lấy mà không biết phảng kháng ra sao.
- Việc của em là trả lời, tôi cho em một cuộc sống như vậy thế mà em lại không biết tận hưởng mà luôn tìm cách né tránh, em nói xem tôi phải làm sao để khiến em yêu tôi đây ?
Nhìn đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận, ánh mắt sắc bén cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-dan-yeu-anh-mat-roi/2708334/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.