“Cô Tiêu, nếu cô cân nhắc xong rồi, thực sự muốn bỏ đứa trẻ này thì hãy ký tên vào đây…”
“A lô, xin chào?”
“Tôi tìm Chương Tranh Lam…”
“Chương Tổng không có ở đây, cô là cô Tiêu phải không? Tôi là Hà Lan, cô còn nhận ra tôi chứ? À, sếp ra ngoài rồi, di động bỏ ở công ty.”
“Cô có thể giúp tôi tìm anh ấy không?”
“Điều này… hay là tôi gọi điện thoại cho cô Giang xem sao, vừa nãy cô Giang đã đến đón anh ấy, cô đợi một lát được không?”
“Sorry, bây giờ Tranh Lam không muốn nghe điện thoại. Cô là ai vậy? Có chuyện gì có thể nói với tôi, tôi sẽ giúp cô chuyển lời đến anh ấy.”
“… Không cần đâu, không có chuyện gì cả.”
…
Thủy Quang bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đã sang đầu tháng Năm nhưng sao cô lại cảm thấy lạnh đến thấu xương.
Die nda nl equ yd on<3
Hai mươi tư tuổi, trong người đã mang một sinh mệnh, là cốt nhục của mình. Nỗi đau đớn khi đó là của thân thể, nhưng bây giờ nhớ lại, là cả thân thể và trái tim giống như đang bị cắt từng nhát từng nhát.
Trên thế giới này không có điều gì là không buông xuống được, đau rồi tự khắc bạn sẽ buông tay, bao gồm cả một chút hy vọng duy nhất trong lòng.
Chiều thứ Bảy, Cảnh Cầm lại đưa con đến nhờ Thủy Quang trông nom để đi xem phim cùng ông xã. Thủy Quang cười, chúc bọn họ hẹn hò vui vẻ rồi ôm Tư Lam vào trong phòng.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-tren-cau-ngam-phong-canh-nguoi-dung-tren-lau-lai-ngam-em/3009216/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.