Một nhà ba người ngồi một bên, Chương lão đại đương nhiên là kéo Thủy Quang ngồi bên cạnh anh, Lộ Lộ vẫn cứ nhìn Thủy Quang bằng ánh mắt tò mò, cuối cùng nói: “Chị thật xinh đẹp!” 
Vợ Châu Kiến Minh xoa đầu con gái, cười nói: “Nha đầu có mắt đấy.” 
Chương Tranh Lam nhìn Thủy Quang, cười nói: “Phải nói là tôi có mắt mới đúng.” 
Châu Kiến Minh không kìm được bới móc: “Định khoe khoang à? Tôi hỏi này Tranh Lam, cậu làm thế nào mà theo đuổi được em gái xuất sắc này vậy?” 
“Bám riết không buông.” Chương Tranh Lam vừa rót trà cho từng người vừa đáp, dù anh nói rất thật lòng nhưng ngoài người bị bám riết không buông ra, những người khác đều cảm thấy anh đang phô trương. Châu Kiến Minh chuyển sang hỏi Thủy Quang: “Thủy Quang, em và bạn học cũ của anh bắt đầu thế nào vậy, kể cho anh nghe chút đi!” 
Thủy Quang cười khổ, cuối cùng nói: “Lâu quá rồi, em không nhớ nữa.” Khi cô nói câu này, Chương Tranh Lam khẽ nhướng mày, xoa xoa gò má. 
Châu Kiến Minh ngạc nhiên nói: “Hóa ra đã quen biết từ lâu rồi?” Vậy mà anh ta lại chưa từng gặp người này. 
“Được rồi.” Chương Tranh Lam lên tiếng. “Sao vẫn chưa mang mì lên nhỉ? Đói quá, dạ dày lại hơi đau rồi. Lão Châu, cậu đi giục nhân viên phục vụ xem sao!” 
“Được, tôi đi xem thế nào.” 
Châu Kiến Minh vừa đi ra ngoài, Thủy Quang thấy Chương Tranh Lam đang ấn vào dạ dày, không kìm được hỏi: “Anh bị đau dạ dày thật à?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-tren-cau-ngam-phong-canh-nguoi-dung-tren-lau-lai-ngam-em/3009158/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.