Chương Tranh Lam không có nhiều ưu điểm nhưng khuyết điểm thì không đếm xuể, chẳng hạn như lạnh nhạt, vô tình. Anh có thể ngồi gác chân nghe nhạc trong khi cấp dưới đang vật vã suốt ba ngày ba đêm để kịp hoàn thành kế hoạch, ấy thế mà anh còn có thể vô tư buông một câu: "Các bà cô của tôi, tăng tốc lên nào!"
Cả đám người bị câu nói của ông sếp đáng kính làm cho buồn nôn cả ngày nhưng vẫn phải ngậm đắng nuốt cay tiếp tục công việc. Ai nấy đều phóng cho anh một ánh mắt mang hình viên đạn.
Dưới cái nhìn đầy hận thù của cấp dưới, Chương Tranh Lam hắng giọng, đứng dậy nói: "Các cậu làm đi, tôi ra ngoài tản bộ chút." Thực ra là lên cơn thèm hút thuốc.
Đêm tháng Mười se lạnh, dưới ánh đèn đường màu trắng mông lung vẫn có thể nhìn ra lớp sương mỏng manh bồng bềnh trong không khí. Chương Tranh Lam đút tay vào túi quần, thong thả đi đến một cửa hàng tiện lợi nằm gần công ty.
Trong tiệm, ngoài hai nhân viên đang nói chuyện giết thời gian thì không có ai khác. Chương Tranh Lam đến quầy lấy một bao thuốc và mấy lon cà phê, lúc quay lại, anh trông thấy có người đẩy cửa bước vào. Chương Tranh Lam vô thức ngẩng đầu nhìn, cô gái mặc áo khoác, tóc buông xoã, vẻ mặt như buồn ngủ, rất thiếu sức sống. Cô đi lướt qua anh, lấy hai chai nước lọc và một gói bánh quy to.
Chương Tranh Lam đứng lại để cô đi lên trước rồi mới xếp hàng phía sau cô. Trong cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-tren-cau-ngam-phong-canh-nguoi-dung-tren-lau-lai-ngam-em/3009095/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.