Kỳ thẫn thờ bước lại gần giường bệnh A Tam, mới chia ly 2 tiếng trước bây giờ gặp lại anh đã xa cô mãi mãi rồi …Cô im lặng nhìn dáng vẻ an nhàn mắt ngủ im lìm của anh mà tim như thắt lại.
Chỉ trong vòng 1 ngày, bọn khủng bố đó đã tận tay cướp mất hai người anh quý giá của cô …khiến tâm cô như chết lại. Kỳ đưa một tay chỉnh lại mái tóc cho A Tam một tay nắm chặt bàn tay lạnh ngắt của anh giống như một đứa trẻ tìm kiếm sự an toàn vậy.
- Em ra ngoài một chút, các anh…ở lại với anh…ấy nhé.
Cảnh Kỳ không khóc, không ồn ào thứ cô để ý lúc này chính là muốn dành sự im lặng tuyệt đối cho Tam. Sau ngày hôm nay cô không được khóc cô phải vực dậy hoàn thành điều mà các anh ấy chưa thể làm …đúng cô phải làm vậy. Cô phải nghe lời bản thân cô một chút nghe lời lão đại và anh em một chút…vì cô không muốn làm kẻ thất bại
[ Khuôn Viên Bệnh viện ]
" lão đại "
Kỳ xuống đến khuôn viên đã bắt gặp Lục Cảnh Thành đang một mình hút thuốc trên ghế. Cô ngước mặt lấy lại cảm xúc rồi bước về phía Lục Cảnh Thành.
- Lão đại.
- . Ngồi đi
…
Cô ngồi xuống cũng được một lúc nhưng hai bên đều không mở lời. Cô biết hắn có tâm sự, đôi mắt hắn chưa bao giờ rũ rượi như thế …nghĩ là nói cô liền mở lời hỏi hắn phá vỡ bầu không khí im lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-hong-chay/3556348/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.