Sắc trời tối đen chỉ le lói một chút ánh sáng từ ánh trăng trên trời
Con đường vắng vẻ không một chiếc xe qua lại Ngữ Âm lê lết thân thể mệt mỏi những bước chân nặng trĩu do chiếc xích sắt để lại vết hằn đỏ. Tay cô vẫn bị trói bởi xích khóa!!
Cuộc đời đúng thật biết trêu đùa cô gái nhỏ mà.
"..."
Một ánh sáng chói phía chiếc chiếu thẳng vào đôi mắt long lanh đầy mệt mỏi của cô
Mercedes - MayBach sang trọng lao về phía cô với tốc độ nhanh dường như người lái xe hoàn toàn không nhìn thấy cô
Dường như thấy chiếc xe cô biết chỉ có chiếc xe này mới cứu được cô rời khỏi đây.Cô men men đứng ra giữa đường chắn lối đi của chiếc xe. Đôi mắt nhắm chặt chờ đợi
KIT!!!!!!!!!!......
"....."
Còn chưa kịp nhìn tình hình chỉ cần một chút nữa thôi cô sẽ chết. Đầu xe ngay trước mặt cô chỉ cách cô chưa tới 30cm.Cô thỏa mãn mỉm cười nhìn vào trong khoang xe.
" Lão đại không sao chứ "
Xe vừa thắn Lục Cảnh Thành có chút rung chuyển nhẹ hắn nhướng mày nhìn Cảnh Kỳ
" ừ "
Là xe Lục Cảnh Thành...
Cảnh Kỳ hoàn toàn không kịp xử lý tình huống đó rất may cô thắn xe kịp thời không thì đã tông trúng người rồi
Cảnh Nhất ngồi bên ghế phụ quan sát tình hình liền lên tiếng
" Cảnh Kỳ! Xuống xem là ai.."
" lão đại!! "
" xử lý gọn gàng "
Nghe được lệnh của Lục Cảnh Thành hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-hong-chay/3486679/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.