00: 56p - Khách Sạn Sala Rattanakosin - Bangkok
TING! TING! TING!
Chuông điện thoại vang lên liên hồi. Ngữ Âm ló đầu ra khỏi gối tay sờ soạn khắp nơi tìm kiếm nơi phát ra âm thanh
" alo "
Ngữ điệu cô có chút mơ màng, khó chịu.
" chú Giang gặp chuyện rồi em còn ngủ được sao "
Vừa nghe đến đây cô liền ngồi bật dậy đeo chiếc tai nghe để trên bàn lên nói gấp gáp. Cô không cần biết Giang Tấn chết rồi hay chưa nhưng không có vị trí cụ thể cô hoàn toàn không thể đến cứu ông ta được
" tôi gửi anh định vị trong vòng 5p gửi toàn bộ tư liệu về cho tôi "
" Hoa Hồng! Em không phải đang rất kiêu ngạo sao? Đây là Đông Nam Á mạng lưới của nó anh........không vào được "
Sắc mặt cô có chút biến sắc.Đây là Thái Lan không phải Hungary ánh mắt có chút ghét bỏ nhìn ra cửa sổ
" anh biết vị trí của chú Giang "
" Không biết! Chỉ biết chú ấy đến kho hàng 864 lần cuối cùng "
Đầu dây bên kia sắc mặt cũng không khả quan cho lắm. Ngữ Âm thường rất chú ý đến kế hoạch nhưng có phải do môi trường không hay do tâm lý của cô.Hắn đặt câu hỏi nghi vấn quanh quẩn trong đầu
" giữ liên lạc với tôi "
Chiếc váy cổ vuông hoa nhí liền bị xé bỏ ngay giữa phòng. Cô khoắc lên mình một bộ đồ chống đạn bó sát người, bộ đồ khiến ba vòng cổ cô hiện lên càng sắc nét và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-hong-chay/3486676/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.