Thường Lê đem Bánh Bánh kéo tới, chôn mặt vào lông bụng mềm mại, tay vuốt ve đệm thịt, lầm bầm một trận, trong miệng không biết đang nhỏ giọng chửi ai.
Sau khi cô an tĩnh lại không bao lâu liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại, là Hứa Ninh Thanh gọi đến.
Thường Lê ngẩn người, nhìn chằm chằm màn hình loé sáng hồi lâu mới cuống cuồng ấn nhận.
"Alo." Cô ra vẻ trấn định lên tiếng.
"Tỉnh rồi sao?" Âm thanh người đàn ông rất dịu dàng.
"Tỉnh rồi." Thường Lê cắn môi dưới: "Chú có nhìn thấy tin tức kia không, về cháu và chú ấy?"
"Thấy rồi, chuyện này để tôi giải quyết, sẽ không để nó mở rộng ảnh hưởng, ông bà em một lát nữa tôi sẽ thay em giải thích cho họ."
Thường Lê ngoan ngoãn đáp ứng một tiếng: "Vâng."
Cuộc trò chuyện lâm vào trạng thái yên tĩnh tạm thời, không một ai nói chuyện.
Thường Lê vừa định cúp điện thoại, lại nghe Hứa Ninh Thanh hỏi: "Đầu còn đau không?"
"Tốt lên rất nhiều rồi, đã uống nước mật ong, bây giờ không có cảm giác gì nữa."
"Về sau đừng uống rượu nhiều như vậy, cũng đừng uống nồng độ cồn cao như vậy, mấy nơi quán bar toàn người không ra gì."
Thường Lê nằm lỳ trên giường, ngón tay vuốt ve móc khoá thỏ lông xù, thầm oán chú không phải mỗi ngày cũng ngâm mình trong quán bar người xấu đó sao.
Chẳng qua tốt xấu gì cô cũng uống quá chén đánh hắn một bạt tai, Thường Lê đem lời chửi nhét vào trong bụng, nói: "Cháu biết rồi, còn có. . . Tối qua, xin lỗi chú."
"Việc gì?"
"Thì… cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/454938/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.