“Thất tình á?”
Mắt Tịch Mộ Thiên lấp lánh, nói vẻ đùa bỡn: “Ai mà giỏi thế, có thểkhiến Vinh thiếu gia tung hoành ngang dọc nhà chúng ta phải thất tìnhvậy nhỉ? Đúng là chuyện mới mẻ đây!”
Vinh Phi Lân khẽ cười, bước vào, vỗ vai Tiểu Dương:
“Anh Dương, bao nhiêu năm nay anh vẫn trung thành theo anh rể tôi à?”
Tiểu Dương khẽ cười, cúi người chào Vinh Phi Lân rồi ra ngoài, nhường lại không gian cho hai người bọn họ. Vinh Phi Lân hơi nghiêng người, tì vào bàn làm việc của Tịch Mộ Thiên, nhìn Tịch Mộ Thiên dò xét hồi lâu,nói nửa đùa nửa thật: “Anh rể, em cảm thấy hình như anh có gì đó khangkhác!”
Tịch Mộ Thiên nhướn mày: “Ồ, khác chỗ nào?”
Vinh Phi Lân nghiêm túc nói: “Giống như đang yêu vậy, thế nào, em nói đúng chứ hả?”
“Đang yêu á?”
Tịch Mộ Thiên không khỏi cười khẩy, đứng dậy với lấy chiếc áo khoácđặt lên cánh tay rồi nói: “Yêu đương là trò chơi của đám thanh niên cáccậu, cậu tưởng anh rể cậu là cậu chắc? Đi thôi!”
“Anh rể, tin em đi, tình yêu không phân biệt tuổi tác mà.”
Vinh Phi Lân lắc đầu ngán ngẩm rồi vội đi theo.
Vinh Phi Lân lắc lắc ly rượu trên tay dưới ánh đèn, viên đá trong cốc rượu phát ra tiếng kêu leng keng rất vui tai.
Phi Lân tì tay vào quầy bar, ánh mắt mơ hồ nhìn Tịch Mộ Thiên. Một cô gái ăn mặc cực kì gợi cảm đang ưỡn ẹo đến làm quen với Tịch Mộ Thiên.Cô ả này trông trẻ trung và xinh đẹp, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dong-y-goi-anh-la-chong/2296459/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.