Khai giảng Nhất trung được tổ chức vào ngày mai. Trước đó, họ còn làm một bài thi sát hạch, kỳ thi không ảnh hưởng đến việc học sinh đổi lớp nên A1 vẫn không quan tâm lắm, vẫn ung dung.
An thành gần vào thu, trời càng dễ mưa hơn, mưa rả rích suốt ngày không biết ngừng, cả thành phố như bị nhúng vào chậu nước, đâu đâu cũng ẩm ướt rất khó chịu, sương mù cứ vấn vít không tan. Vu Y Ninh mãi không sao quen được với thời tiết kiểu này, cô bị sốt mấy ngày nay không dứt. Vu Y Ninh mặc áo khoác đồng phục, tay áo che cả bàn tay rồi vẫn thấy hơi lạnh. Cô thầm nhủ thời tiết ở đây mà thành tinh, cô sẽ đấm cho một phát đến ông trời cũng không nhận ra.
“Mưa, cậu đến phòng y tế đi” Từ Bạch quay xuống đưa tay xoa xoa tóc Vu Y Ninh.
“Không thích” Phòng y tế cạnh sân thể dục, cách rất xa nơi này. Giọng mũi của Vu Y Ninh đậm đặc, giọng cô lúc bình thường rất hay, mấy hôm trước còn được chiêu mộ vào đội phát thanh viên của trường.
“Bách Du Nhiên đâu” Từ sáng sớm đã không thấy Bách Du Nhiên đâu, Vu Y Ninh nghĩ Từ Bạch biết, mới thuận tiện hỏi một câu.
“Tôi cũng chịu, Du tử cứ đến gần mùa thu hay nghỉ học, chắc lại đi bệnh viện thăm em gái”.
“Em gái cậu ấy làm sao à” Vu Y Ninh bắt được điểm mấu chốt.
“À, không có gì” Từ Bạch nhận ra mình lỡ lời liền nghiêm chỉnh quay về phía trước.
Sắp hết tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dem-ky-uc-gui-vao-nhung-canh-hoa/3395352/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.