Sydney (Úc) – 9:00 PM
Bệnh viện
Kiều Trang trằn trọc mãi vẫn chưa ngủ nhưng nàng cũng không dám trở mình vì sợ làm Khánh Vân thức giấc. Bất giác, một vòng tay khẽ vòng qua eo nàng, mang theo giọng nói trầm ấm giữa đêm tối.
"Em không ngủ được sao?"
Kiều Trang nhẹ trở mình nhìn cô: "Em tưởng chị ngủ rồi!"
Từ lúc Kiều Trang bị thương đến giờ, Khánh Vân thường chờ nàng ngủ rồi mới dám chợp mắt, vậy nên đêm nay không có gì lạ khi cô phát hiện nàng khó ngủ.
"Lo lắng?" Khánh Vân hỏi.
Kiều Trang gật đầu, không nói gì chỉ rúc vào lòng cô. Lần trước phẫu thuật thất bại đến nay đã cách bảy tháng, nàng sợ cuộc phẫu thuật ngày mai nếu như kết quả không tốt thì phải làm sao? Cảm giác thất vọng nàng không mong muốn nếm lại lần nữa.
Khánh Vân vén lấy mái tóc xõa qua gương mặt nàng, trong mắt đầy kiên định đáp: "Lần này sẽ thành công!"
Kiều Trang do dự muốn nói lại thôi. Khánh Vân rút ngắn khoảng cách hôn lên trán nàng: "Nếu không cũng không sao. Em vẫn là em, là người phụ nữ mà chị yêu nhất, là người mà chị muốn dùng cả đời để trân trọng."
"Khánh Vân..." Kiều Trang long lanh mắt nhìn cô. Khánh Vân lại hôn lên mí mắt của nàng, chậm rãi nói: "Dù chỉ có một chút cơ hội chị cũng vì em nắm bắt. Cố gắng hết sức mới không có hối tiếc về sau."
Nước mắt ngậm trong mí mắt được Kiều Trang nén lại, nàng chăm chú nhìn cô, ngập ngừng thoáng qua lại biến thành kiên quyết.
"Khánh Vân...nếu lần này thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dau-hut/937824/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.